TÌNH YÊU LƯƠNG SƠN BÁ, CHÚC ANH ĐÀI
Thơ: Đỗ Tấn Thích
Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài
Uyên ương thấm đượm
đa tài gian truân
Hai người độ tuổi
nhị tuần
Kinh thành đèn sách
quây quần yêu thương
Dùi mài kinh sử
tại trường
Hai người hợp ý
vấn vương mối tình
Anh Đài vốn dĩ
thông minh
Giả trai đi học
viết kinh, học hành
Sơn Bá đa tài thông
hanh
Sở học rất rộng
công danh rạng ngời
Hai người ngỏ ý tỏ
lời
Nguyện ước chung
sống đời đời bên nhau
Nhưng vì nghịch
cảnh buồn đau
Anh Đài bị ép theo
sau một người
Sơn Bá đau khổ lệ
rơi
Nhớ nàng đổ bệnh
lìa đời dương gian
Anh Đài lệ rõ hai
hàng
Ghé mộ Sơn Bá trên
đàng rước dâu
Hai người tỏ rõ
vài câu
Trời thương mây xám
u sầu bao quanh
Bỗng nhiên im gió
lặng tanh
Nứt đôi ngôi mộ song
hành nắm tay
Uyên ương đi xuống
mộ này
Cỏ xanh lại
mọc bao vây hai người
Sơn Bá, Anh Đài tươi
cười
Tình yêu khắc
nghiệt tả tơi
Để lại điển tích
cho đời hôm nay
Cho dù gia cảnh
đắng cay
Lời thề nguyện ước
đôi này chứng minh
Anh Đài qua hai mối
tình
Nhưng mà son sắt mối
tình đầu tiên
Trời xanh thấy rõ
cảnh hiền
Se duyên chỉ đỏ
điền viên suối vàng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn rất nhiều ạ