Số lượt truy cập/ Number of visits
Tổng số lượt xem trang
Thứ Năm, 7 tháng 11, 2024
Lời tiên tri từ một cuốn truyện tranh
Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2024
Các cảnh giới Thiền :
Nguồn: Sưu tầm
Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2024
SƯ MINH TUỆ VÀ PHÁP HÀNH DƯỚI GÓC NHÌN PHẬT GIÁO.
Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2024
"THIỆN, ÁC " CÓ CỐ ĐỊNH ĐƯỢC KHÔNG















Thứ Năm, 25 tháng 4, 2024
Bố thí máu
Trong kinh Hiền Ngu, có kể chuyện tiền thân của Phật là thái tử Ma Ha Tát Đỏa đi vào rừng thấy một con hổ mẹ và hai hổ con đang chết đói, thái tử động lòng thương nên hy sinh thân mạng, tự lấy cây nhọn đâm vào cổ họng cho máu phọt ra để mấy mẹ con hổ liếm và sau đó ăn thịt ngài.
Đạo Phật là đạo từ bi và trí huệ, và trong hai cái này thì từ
bi cần trước. Tu hành mà chỉ lo trau dồi kiến thức, bỏ xót lòng từ bi thì không
đúng tôn chỉ đạo Phật. Vì nhờ có lòng từ bi thương chúng sinh trôi lăn trong sinh tử với khổ sinh, già, bệnh, chết,
mà thái tử Siddharta mới xuất gia tu hành và giác ngộ thành Phật. Động cơ xuất
gia của ngài là lòng đại bi và thành tựu của ngài là trí tuệ (giác ngộ).
Một hành giả đại thừa phát tâm theo Bồ tát đạo cần phải tu tập
sáu ba la mật là bố thí, trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định, trí huệ.
Trong sáu ba la mật, ta có thể gom lại thành ba nhóm: làm lành, lánh dữ, và thanh lọc tâm ý.
Bố thí = làm lành
Trì giới, nhẫn nhục = lánh dữ
Thiền định, trí huệ = thanh lọc tâm ý
Tinh tấn áp dụng cho cả ba phần trên.
Trong các việc lành, bố thí đứng hàng đầu, động cơ của sự bố thí là lòng từ bi, muốn chia xẻ và cứu giúp người khác. Chính đức Phật đã trải qua vô lượng kiếp thực hành bố thí đầu, mắt, tay, chân, vợ con, nhà cửa, thành quách, v.v...
Bố thí có hai loại: ngoại thí và nội thí. Ngoại thí là bố
thí những đồ vật mình có bên ngoài như
tiền bạc, nhà cửa, đồ ăn, thức uống, v.v... để cứu kẻ khác qua cơn nghèo đói. Nội
thí là bố thí những thứ bên trong thân thể của mình như đầu, mắt, tay, chân, thận,
gan, v.v... để cứu sống mạng người. Giữa hai sự bố thí thì nội thí khó làm hơn
ngoại thí, vì người ta có thể cho tiền bạc, của cải nhưng không ai dám cho đầu,
mắt, tay, chân, nội tạng. Chúng ta vẫn thường nghe nói trong kinh đức Phật đã từng
bố thí như vậy trong nhiều kiếp, chẳng lẽ chúng ta không bao giờ thực hiện được
nội thí hay sao? Có hai cách nội thí mà chúng ta có thể làm được là:
Hiến máu
Làm giấy hiến các bộ phận trong cơ thể sau khi mình chết.
1/ Bố thí máu
Danh từ ngoài đời gọi là hiến máu hay cho máu. Đây là cách nội
thí dễ làm nhất, không tốn đồng xu nào
mà công đức vô lượng vì nó cứu sống mạng người, và người cho máu cũng không sụt mất ký lô nào, chỉ sau vài giờ là lượng máu trong người được tái thiết trở lại. Ngoài ra ở Âu Mỹ, người cho máu còn được cơ sở y tế báo cáo tự động, miễn phí về sự thử nghiệm máu. Có nhiều người thích làm việc phóng sinh như thả tôm, cá, chim, giun, dế, v.v... Đây là một việc rất tốt, cứu mạng nhiều chúng sinh nhỏ bé sắp bị giết.
Nhưng không bằng so với công đức của sự bố thí máu, bởi vì
phóng sinh thuộc về ngoại thí, trong khi cho máu thuộc về nội thí. Cứu mạng
1000 con cá không bằng cứu mạng một người, vì con người là loài tiến hóa và có khả năng tu hành giải thoát
nhiều hơn các loài thú khác. Trong Kinh 42 chương, đức Phật dạy "Đãi 100
người ác ăn không bằng đãi một người thiện ăn. Đãi 1000 người thiện ăn, không bằng
đãi một người trì ngũ giới ăn. Đãi 10.000 người trì ngũ giới ăn, không bằng cúng
dường cho một vị Tu đà hoàn ăn...". Đoạn kinh này cho ta thấy công đức của
sự bố thí nhiều hay ít tùy thuộc vào đối tượng. Nếu đối tượng bố thí là người đạo
đức, tu hành, có trình độ tiến hóa cao thì công đức bố thí càng tăng trưởng.
Như vậy thì cứu sống 1000 tôm cá không bằng cứu sống một mạng người.
Hàng ngày trên thế giới luôn xảy ra tai nạn, và trong nhà
thương có rất nhiều trường hợp cần phải mổ như nghẹt tim, ung thư, xơ gan, tai
biến mạch máu, v.v... Khi mổ thì chắc chắn mất nhiều máu, có bác sĩ giỏi mà
không có máu tiếp cho bệnh nhân thì họ cũng chết. Do đó hiến máu là cách cứu sống
mạng người hay nhất và dễ làm nhất. Nếu muốn cho máu thì bạn nên liên lạc các
nhà thương là nơi lúc nào cũng cần máu. Ngoài ra ai dám bảo đảm là trong suốt
cuộc đời chúng ta (hoặc người thân của ta) sẽ không bao giờ phải vào nhà thương
và nằm trên bàn mổ. Khi lâm vào hoàn cảnh như vậy thì ta mới thấy mình rất cần máu
của những người khác hiến tặng. Nếu mình biết thọ nhận của người thì tại sao lại
không biết bố thí cho người?
2/ Bố thí bộ phận sau khi chết
Bên trong thân thể con người có những bộ phận như tim, gan, phổi, thận, lá lách, ruột, đởm, bao tử, bàng quang, v.v... chúng hoạt động một cách đều đặn, nhịp nhàng để duy trì sức khỏe và sự sống. Nhưng ngày nào chúng hư hoại thì chúng ta mang bệnh và mạng sống bị đe dọa. Thời xưa thuật giải phẫu chưa tiến bộ như ngày nay nên những ai bị hư tim, gan, phổi, v.v... thì đành chịu chết, nhưng ngày nay khoa học có thể mổ và thay thế chúng, nhưng với điều kiện là phải có bộ phận tốt để thay vào. Khi vợ chồng hay con cái của ta bị hư thận, một tuần phải đi lọc máu ba lần và đang chờ đợi một trái thận thì chắc chắn chúng ta sẽ cầu nguyện ngày đêm để mong sớm có được một trái thận của ai đó mới chết. Trong lúc còn đang sống chúng ta không thể tự móc mắt cho kẻ mù, nhưng khi chết thì cặp mắt của ta có thể giúp cho người mù tìm lại ánh sáng. Khi sống chúng ta không thể tự rạch bụng moi tim cho kẻ khác, nhưng sau khi chết, tim của ta có thể cứu sống người khác. Khi sống ai nấy đều phải duy trì bảo vệ lục phủ, ngũ tạng của mình để sống không bệnh tật. Nhưng sau khi chết thì thân thể của ta chỉ là cái xác không hồn, sau vài giờ là nó lạnh cứng, các tế bào, bộ phận sẽ tan hoại và sình thối. Như vậy có gì đáng bám víu luyến tiếc? Trong khi đó nếu biết bố thí bộ phận thì sau khi chết, chúng ta vẫn làm phước, cứu sống được bao nhiêu người khác. Người có tâm nguyện bồ tát, muốn ban vui cứu khổ thì nên làm giấy hiến bộ phận để cứu sống kẻ khác. Luật hiến bộ phận có thể khác nhau tùy theo quốc gia, thí dụ như ở Pháp thì phải xin một thẻ riêng (carte de donneur d'organes), còn ở Mỹ thì khi lấy bằng lái xe, nếu đồng ý cho bộ phận thì sẽ được ghi ngay trên bằng lái. Những người còn bám víu, cưng chiều cái thân của mình quá nhiều thì không nên làm giấy hiến bộ phận, vì thân thể là cái mà con người bám víu nặng nhất và cho đó là Ta, là mình. Những người này sau khi chết, nếu thấy ai mổ xẻ lấy bộ phận của mình thì sẽ tức giận, oán hận và khó siêu thoát. Đây cũng là lý do tại sao không nên sờ mó, đụng đậy thân xác người chết trong vòng tám tiếng (để thần thức có thì giờ ra khỏi xác và ý thức được mình đã chết). Nhưng đối với người có tâm nguyện bồ tát, xem thân thể như chiếc áo, chiếc bè, hoặc chiếc xe, dùng tạm trên cõi đời để giúp người thì không cần phải chờ tám tiếng, vì càng chờ lâu thì các bộ phận sẽ hư, không cứu giúp được ai. Bồ tát thấy thân thể, bộ phận của mình cứu giúp được người khác thì tâm càng hoan hỷ. Làm giấy hiến bộ phận không có nghĩa là các bộ phận của ta sẽ được lấy dùng vì các lý do đã nói trên, nó chỉ là một tâm nguyện từ bi, muốn giúp ích cho người khác. Nếu bạn thấy đúng thì làm và khuyến khích người quen làm theo, nhưng không nên quá khích, ép buộc mọi người phải làm giống mình. Một việc tốt mà cứ quảng cáo, ép buộc người khác thì họ sẽ bực mình và đâm ra ghét việc tốt đó. Vô tình muốn làm tốt mà trở thành xấu. Ngoài ra bạn cũng nên báo cho gia đình biết ý nguyện hiến bộ phận của mình, để khi lâm sự thì họ không phản đối hoặc ngăn cản phiền phức. Hiến bộ phận không có nghĩa là cho luôn thân xác, sau khi lấy được bộ phận nào đó, xác chết sẽ được trả lại cho người nhà để làm lễ mai táng. Tóm lại trong hai cách nội thí trên thì cho máu là cách tốt nhất, dễ làm và quả báo đương nhiên của sự cứu mạng là trường thọ và khỏe mạnh.
Trí Siêu Lê Mạnh Thát
Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2024
Phật nghĩa là gì?
Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2024
Quán Thế Âm Bồ tát là ai?
Thứ Bảy, 17 tháng 2, 2024
Mười điều tâm niệm
Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2023
Chánh Tín
Thứ Hai, 27 tháng 11, 2023
Thầy Tuệ sỹ khai thị về chữ "Giới"
Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2023
7 BÀI HỌC LÀM NGƯỜI CỦA ĐẠI SƯ TINH VÂN
Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2023
Pho tượng Phật Thích Ca sơ sinh kỷ lục
Pho tượng Phật Thích Ca sơ sinh bằng đồng vừa xác lập kỷ lục "Pho tượng Phật nhỏ nhất Việt Nam".
Kích thước chiều cao tượng 15 mm. Đường kính tòa sen 10 mm
Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2023
Bé Như Ý 9 tuổi nói về chữ Hiếu.
Thứ Tư, 11 tháng 1, 2023
Cúng dường
Thứ Hai, 31 tháng 10, 2022
ĐỜI NGƯỜI CÓ 8 CÁI ƠN KHÔNG ĐƯỢC PHÉP QUÊN!!!
Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2022
LỜI DẠY CUỐI CÙNG CỦA ĐỨC PHẬT






Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2022
KHỈ VỚT TRĂNG
KHỈ VỚT TRĂNG
Xưa có bầy khỉ nọ
Lội xuống hồ vớt trăng
Vớt mãi hoài không được
Nên mặt mày.. nhăn nhăn.
Lắm khi mình giống khỉ
Tìm hạnh phúc trần gian,
Đôi tay vừa chạm tới
Ơ.. mộng vàng vỡ tan!.
Trăng nghìn thu vẫn đẹp
Vì không thuộc về ai,
Hồn khát khao chiếm hữu
Trăm năm nỗi đau dài.
Ta một đời ngây dại
Chạy đua với mặt trời.
Vừa thấy bờ hạnh phúc
Hoàng hôn phủ xuống đời.
Danh, lợi, tình mộng mị
Tợ đáy nước trăng ngà
Lặn chìm trong mê hoặc
Nên ngàn đời xót xa.
Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2022
NHÂN - QUẢ
- Cô còn tiền giúp anh một ít!
- Anh nghĩ sao đi hỏi tiền em?
- Anh kẹt quá mới hỏi cô, thật sự Anh rất ngại!
- Thôi được rồi, Anh nhắn số tài khoản qua đây. Em
gửi Anh 2 triệu tiêu vặt. Còn vay mượn thì em không có. Anh em
trong nhà, Em nói Anh đừng giận, Anh ngu như từ ấy!
- Cô nói gì Anh không hiểu?
- Thì Anh giờ còn quan tâm gì ngoài đống nợ và
những con số mà biết chuyện ngoài xã hội. Thôi nhắn số tài
khoản cho em!
Gọi là Anh vì là con Bác họ đằng ngoại, chứ Anh kém
tôi một tuổi và học thua hai lớp. Thuở còn “ở truồng tắm
mưa” chơi rất thân vì hợp tính và chung ngõ với nhà Ngoại.
Tuổi thơ Anh không mấy êm đềm, vì bố mẹ Anh hay
lục đục. Mẹ Anh, dân phố thị, ưng bố anh mà nhìn vào chắc không
ai hiểu lý do cho quyết định của bà. Bác gái đẹp, cổ cao ba ngấn, da
trắng hồng từ khuôn mặt đến gót chân. Dù sau này về dưới quê,
cũng việc đồng áng lam lũ như bao người khác, nhưng Bác gái vẫn
cốt cách nhẹ nhàng, thanh nhã và toát lên vẻ đẹp của người nơi
phố thị. Bố anh là thương binh trên chiến trường phía Bắc. Bị
mảnh đạn pháo của giặc tàu găm trúng phần đầu, nên thần kinh không
ổn định. Bình thường Bác trai hiền như cục đất, nhưng khi trái
gió trở trời thì như quỷ dữ. Có hôm Bác gái đang tắm trong nhà
tắm che tạm bằng liếp cót, Bác trai uống rượu đâu về rượt Bác
gái khỏa thân loã lồ chạy cùng khắp xóm. Bác chỉ sợ ông Ngoại tôi
thôi nhưng hôm ấy ông tôi đi họp. Ai can ngăn sẽ bị vác gậy phang
luôn. Càng về sau Bác trai càng nghiện rượu. Vì thế mà những
trận đòn ngày một dày hơn. Chỉ khi hai Anh con Bác lớn và sức
khỏe Bác kém hẳn thì mới đỡ. Khi tôi học năm 3 ĐH thì nghe tin
Bác mất. Nghe tin ấy, tôi thầm nghĩ trong lòng, thôi thì dù sao
cũng là giải thoát cho tất cả.
Anh học Nông Nghiệp 1 Hà Nội, ra trường thì xin làm
Sales cho một hãng cám chăn nuôi.
Vài năm sau, khi tôi về quê chơi, Anh đã làm phụ
trách vùng cho hãng. Lương giáo viên tôi hồi ấy chưa tròn 3
triệu một tháng thì lương, thưởng của Anh đã năm bảy chục
triệu. Đi cà phê, nghe Anh kể, Anh còn buôn cả thuốc tăng trọng,
chất tạo nạc của bọn đánh hàng từ TQ về cho các trang trại nuôi heo.
Tôi nghe xong, chỉ khuyên Anh nên dừng lại. Tôi nói “Anh
đã có nhà tp, có đất để dành, có xe hơi tiền tỉ. Anh đừng làm
việc ấy nữa. Biết là một vốn, bốn lời. Nhưng nó là vấn
đề đạo đức. Nó còn nguy hại hơn buôn ma tuý, vì ma tuý chỉ bán
cho con nghiện, chứ thứ ấy nó giết người từ từ không trừ
một ai cả”!
Anh nghe xong chỉ gật gù, rồi lảng sang chuyện khác.
Từ ngày Ngoại mất, tôi ít về quê nên không có dịp
gặp Anh. Cách đây vài năm nghe tin vợ chồng Anh ly hôn. Chị vợ
là giáo viên mẫu giáo ôm con về ngoại sống ly thân hơn một năm
thì ra toà ly dị. Hỏi lý do thì nghe kể Anh vướng vào lô đề,
cờ bạc. Bán sạch, mất sạch, ai có thể vay cũng đã vay bằng hết.
”Đói ăn vụng, túng thì làm liều”. Đang từ con người đàng hoàng,
uy tín. Anh trở thành kẻ nát rượu và vay nợ khắp nơi.
Cách đây hai năm, dạo dịch chưa căng, dịp hè tôi về
quê giỗ Ngoại. Rủ Anh đi cà phê, ngồi nhìn Anh bệ rạc lắm. Mới
chưa tới 35 tuổi, mà nhìn như ông lão 60, quần áo thì lôi thôi,
tóc tai thì bờm xờm, mắt thì lờ đờ như mắt cá thiếu oxy vì
say rượu hồi hôm. Anh nói
“Anh dành được hai trăm, vay vợ chồng thằng P em, anh mua
lấy con xe Vinfast Fadin chạy đỡ. Chứ giờ đi làm xe con quen rồi,
đi xe máy chạy cả ngày chịu không được, với khách hàng họ nhìn
mình với con mắt khác cô mày ạ”!
Tôi bảo Anh “sao đầy xe cùng phân khúc ấy không mua,
mà mua chi xe ấy”?
Nói vậy, rồi cũng chỉ biết động viên Anh, để mong
Anh làm lại cuộc đời. Nhưng hôm qua, khi nghe xong cuộc điện thoại
đó, tôi biết là Anh đã khó lòng mà quay đầu lại.
Phải chăng nhân - quả là đây? Nó đến sớm vậy sao?
Từ fb Lê Huỳnh Phương Thảo
ĂN CHAY - ĂN MẶN
Có người hỏi Đạt La Lạt Ma: “Mật Giáo ăn mặn hay ăn chay?” Lạt Ma Đạt Lại trả lời: “Cá nhân tôi thì ăn chay, nhưng các Lạt Ma khác đều không ăn chay”
Hỏi nữa: “Không ăn chay chính là sát sinh, há đã không phạm ngũ
giới sao?”
Lạt Ma Đạt Lại hồi đáp: “ Câu nói mơ hồ thế, giống như là không
ăn chay đều là sát sinh vậy, sát sinh và ăn chay không có quan hệ thái quá. Lạt
Ma Đạt Lại cười rồi lại cười về sự rắc rối, lôi thôi này và nói: Các Lạt Ma
không sát sinh, nhưng cũng không ăn chay.”
Bản thân tôi khi còn tu ở Triết Phong Tự, cùng với trưởng lão
Kham Bố ăn cơm chung, trên bàn ăn toàn bộ là thức ăn mặn. Theo tôi được biết,
ăn chay là do Phật Giáo Trung Quốc ở thời Lương Võ Đế, nhà vua đã ban lệnh cho
tất cả Tăng Lữ phải ăn chay, đây là đặc sản của Phật Giáo Trung quốc, đây là để
bồi dưỡng tâm từ bi, ngõ hầu xa lìa sự kết nối với những ác duyên.
Ăn chay đương nhiên rất tốt, nhưng tuyệt đối không phải chủ yếu
ăn chay là thành Phật. Nếu như ăn chay khả dĩ thành Phật thì toàn bộ những
trâu, ngựa, dê đã thành Phật rồi. Rất nhiều người mới phát tâm học Phật, vừa
bắt đầu không tập thói quen ăn chay, nhưng trước tiên phải ăn tam tịnh nhục (3
món thịt thanh tịnh):
1/ Bất kiến sát (không trông thấy con vật bị giết);
2/ Bất văn sát (không nghe thấy tiếng kêu của con vật bị giết);
3/ Bất vi ngã sát (con vật chết không phải vì mình mà bị giết).
Đây là phương tiện đối với vấn đề ăn chay. Riêng tôi ở đây, các
người tu theo Chân Phật Tông có phải ăn chay không? Tôi đáp: “Tuỳ ý”.
Nhưng người ăn mặn phải “Xuy Khí” (thổi khí) thanh tịnh, phải
đọc chú của Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát để siêu độ, dùng Mật Pháp để siêu độ nhục
loại (loài vật có thịt), để hóa thành thịt thanh tịnh mà ăn, lại làm cho linh
mệnh (hồn) các chúng sinh bị ăn đến đưọc chỗ tốt lành hơn. Làm như thế thì khả
dĩ ăn được. Bởi vì bạn đã thương xót con vật chết, lại cầu siêu độ cho nó, cũng
không kết ác duyên với nó. Trên phương diện ăn mặn, ăn chay, Hiển Giáo và Mật
Giáo bất đồng với nhau. Xin các bạn hãy ghi nhớ cho kỹ câu kệ sau đây của Đức
Phật:
Nhất khẩu thanh tịnh thủy
Bát vạn, tứ thiên trùng
Như quả bất trì chú
Như đồng sát chúng sinh.
(Trong một ngụm nước sạch, có hàng 8 vạn, 4 nghìn vi trùng, nếu
như không đọc chú, thì cũng giống như bạn đã sát sinh)
Vì lý do trong nước có rất nhiều những sinh vật nhỏ li ti, mắt
ta không thể trông thấy, cho nên chúng ta phải thận trọng suy nghĩ để hiểu cho
rõ vấn đề.
Bài sưu tầm trên mạng.
Thứ Ba, 29 tháng 3, 2022
BÀI HỌC TỪ VỊ THIỀN SƯ.!
Có một cô gái con nhà danh giá gần chùa bị chửa hoang, nên gia đình cô xem đây là việc xấu hổ, cha cô tra khảo, đánh đập rất bạo. Ban đầu cô định quyết tâm không khai nhưng sau đó cô thiết nghĩ nông cạn rằng khai đại Thiền sư Hakuin ở chùa gần nhà là khỏe nhất. Vì thiền sư vốn nổi tiếng, đông đệ tử, ai cũng kính trọng, hơn nữa thiền sư vốn từ bi nên không chối, không kiện ngược hay làm khổ cô. Thế là cô khai đứa con ấy là con của thiền sư.
Gia đình cô tức giận nhưng kiên nhẫn chờ đứa con được sinh ra
buộc cô gái phải mang tới trả cho thiền sư.
Khi gia đình cô mang đưa bé tới thả vào tay thiền sư và bảo:
“Đấy, con của ông đấy, ông giữ mà nuôi lấy, đồ đạo đức giả”.
Hakuin: “Thế à!”.
Thông tin được loan ra và dân chúng dị nghị, nghi ngờ, xầm xì,
khinh thường. Họ cho rằng ông ấy mà tu hành gì, đồ đạo đức giả... rồi đệ tử
cũng dần dần bỏ ra đi gần hết.
Không có sữa cho đứa bé, đệ tử xa lánh nên đích thân thiền sư
phải bồng đứa bé ngày ngày đi xin sữa, bị người đời chê bai, dè bỉu.
Một thời gian, cô gái thấy điều ấy thật nhẫn tâm và tội lỗi nên
quyết tâm nói ra sự thật. Cô khai đứa bé đó là con của cô và chàng bán cá tanh
hôi ở chợ.
Cha mẹ cô nghe xong liền hoảng hốt, cảm thấy tội lỗi vô cùng nên
tức tốc dẫn con gái tới chùa dập đầu sám hối với thiền sư và xin cháu về.
Thiền sư nghe xong, bảo: “Thế à!”.
Sự tình câu chuyện lại được loan ra và dân chúng cũng như đệ tử
cảm phục đức nhẫn nhục và tâm lượng thản nhiên tốt đẹp của thiền sư nên lần
lượt kéo về và danh tiếng lại hơn xưa.
Thế à!
Đứng trước những thị phi nhân ngã, người thường dễ mất bình
tĩnh, chạy Đông chạy Tây để phân bua hư thật, tìm cách đáp trả hơn thua cho đến
cùng.
Tuy nhiên đã là người xuất gia thì an nhiên tự tại, chỉ lặng lẽ
ngồi nhìn nó đến đi, sanh diệt. Bởi lẽ rằng hơn ai hết họ biết họ đang làm gì,
biết làm chủ và kiểm soát tâm họ không vì những tiếng lao xao đó len lỏi vào
tâm để đánh mất sự quân bình nội tại.
Chính vì vậy cuộc sống của người xuất gia phần nào có thêm bình
an và tự tại giữa cuộc đời.
Thiền sư đã đắc đạo thì sống nhân bản như vậy. Họ thấy cái họa
cũng như cái phúc đều là cái "không" nên trong lòng không bao giờ
buồn phiền. Họ luôn hạnh phúc. Phật mà vĩ đại là chính vì vậy, cũng là một cái
"không".
--------------------
Thật ra ta lắng lòng tập trung sáng suốt vào mục đích, đừng bị
ảnh hưởng bởi những lao chao không cần thiết, hãy học cách của thiền sư để biết
“Thế à?!” khi sóng gió chồm dập lóc chóc xung quanh. Giữ tâm bình an mà xuôi
ngược đảo quay giữa dòng đời cho vững.
Trị viêm đại tràng
Ai có bệnh nên dùng, bài này cũng là kinh nghiệm của già làng, nay thấy bạn này chia sẻ TL đưa luôn! *** “Người Trung Quốc nói người việt na...

-
Hà Nội một ngày tháng 11 tiết trời trở lạnh, khu điều trị tích cực Bệnh viện Hữu nghị Việt – Xô nằm trên tầng 8 im ắng đến đáng sợ...
-
VỤ ÁN HỒ DUY HẢI Mẹ của Hồ Duy Hải Trong mười hai năm trời Cầm đơn xin kháng cáo Gõ cửa ở nhiều nơi Vụ án Hồ Duy Hải ...
-
Tổng hợp tài liệu dành cho người mất gốc http://olalink.org/mKpVsctd ngữ pháp tiếng anh cho học sinh mất gốc http://olalink.org/T...
-
CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT THÍCH CA Phần 1: Cuộc sống ban đầu và hôn nhân Thơ: Đỗ Tấn Thích Vào thế kỷ thứ tư Thời đại...
-
Nhận xét: Những nhận xét dưới đây hoàn toàn là chủ quan, dựa trên các thông tin đọc được trên báo và trên mạng kết lại, cho nên tôi luôn...
-
Ta đã biết, việc hình thành "văn hóa đọc" là rất khó đối với mỗi con người trong xã hội hiện nay. Theo thống kê, ở nước ta ...
-
EM CÓ VỀ QUẢNG NGÃI VỚI ANH KHÔNG Thơ: Đỗ Tấn Thích Em có về Quảng Ngãi với anh không? Quê đó có sông xanh, cánh đồng bát ngát ...
-
10 CÂU CHUYỆN CỰC NGẮN ĐÁNG SUY NGẪM (từ FB Dieu Le) ** Câu chuyện thứ nhất: Một cậu học trò lớp ba viết ...
-
XEM XÉT KỶ LUẬT NHỮNG SAI PHẠM CỦA BÍ THƯ VÀ CHỦ TỊCH TỈNH QUẢNG NGÃI Bí thư cùng Chủ tịch Của tỉnh Quảng Ngãi này Hôm nay ...