Việt
Nam, ta lại gọi tên mình
Hạnh
phúc nào hơn được tái sinh
Mát
dạ ông cha nghìn thuở trước
Cho
đời, hai tiếng mới quang vinh!
Hôm
nay sáng mồng hai tháng chín
Thủ
đô hoa, vàng nắng Ba Đình
Muôn
triệu tim chờ... chim cũng nín
Bỗng
vang lên tiếng hát ân tình
Hồ
Chí Minh! Hồ Chí Minh!
Người
đứng trên đài, lặng phút giây
Trông
đàn con đó, vẫy hai tay
Cao
cao vầng trán... Ngời đôi mắt
Độc
lập bây giờ mới thấy đây!
Người
đọc tuyên ngôn.... Rồi chợt hỏi:
"Đồng
bào nghe tôi nói rõ không?"
Ôi
câu hỏi, hơn một lời kêu gọi
Rất
đơn sơ mà ấm bao lòng!
Cả
muôn triệu một lời đáp: "Có!"
Như
Trường Sơn say gió biển Đông
Vâng,
Bác nói, chúng con nghe rõ
Mỗi
tiếng Người mang nặng núi sông.
Trời
bỗng xanh hơn, nắng chói loà
Ta
nhìn lên Bác, Bác nhìn ta
Bốn
phương chắc cũng nhìn ta đó
Nước
Việt Nam dân chủ cộng hoà!
Ta
đứng đây, lẫm liệt đường hoàng
Như
Thạch Sanh, khí phách hiên ngang
Lưng
đàn, tay búa, tay giương nỏ
Chém
Mãng xà vương, giết đại bàng.
Chúng
đến đó. Cả bầy hùm sói
Pháp
theo Anh, một giống thực dân
Máu
đã chảy. Miền Nam đã gọi
Những
chuyến tàu hối hả ra quân...
Ghê
thay lũ ô binh thổ phỉ
Kéo
vào ăn, miền Bắc xác xơ
Nguy
vận nước mong manh đầu chỉ
Sức
toàn dân quyết giữ cơ đồ!
Bác
Hồ thức. Năm canh không ngủ
Nghe
phong ba gào thét đá ghềnh
Vững
tay lái. Ôi người thuỷ thủ
Đã
từng quen bốn biển lênh đênh!
Người
trông gió bỏ buồm, chọn lúc
Nước
cờ hay, xoay vạn kiêu binh
Lòng
nhẫn nhục quyết không khuất phục
Yêu
hoà bình, đâu sợ chiến chinh!
Giặc
đã đánh. Thì ta quyết đánh!
Thà
hy sinh tất cả, không nao
Lời
Bác gọi, nửa đêm vang lệnh:
"Hãy
xông lên, chiến sĩ đồng bào!"
Cả
nước đáp một lời: Quyết thắng!
Phố
phường giăng chiến luỹ, vươn cao
Xóm
thôn dựng pháo đài, đứng thẳng
Tre
thành chông, người hoá anh hào!
Trải
chín năm trường, đi kháng chiến
Gót
chân trơn càng luyện tinh thần
Con
suối nhỏ cũng mang hồn biển
Mỗi
đời riêng lớn giữa lòng dân.
Ta
có Bác dẫn đường lên trước
Bác
cùng ta, mỗi bước gian lao
Vui
sao buổi hành quân nắng lửa
Bỗng
gặp Người, lưng ngựa đèo cao...
Thương
sao, sáng lên đường ra trận
Người
đến thăm ta, vượt lũ nguồn
Nhớ
sao giữa chiến trường lửa đạn
Người
đứng trông ta đánh diệt đồn!
Chống
gậy lên non xem trận địa
Vạn
trùng núi đỡ vạn trùng mây
Quân
ta khí mạnh nuốt Ngưu Đẩu
Thề
diệt xâm lăng lũ sói cầy
Ôi
những chiều mưa đầm lá cọ
Bác
vào, tươi mỗi lán lều con...
Bữa
cơm muối, măng non bí đỏ
Tháng
ngày vui có Bác mà ngon!
Nơi
Bác ở: Sàn mây vách gió
Sáng
nghe chim rừng gáy bên nhà
Đêm
trắng một ngọn đèn khêu nhỏ
Tiếng
suối trong như tiếng hát xa
Tiếng
hát xa đưa... Muôn tiếng hát
Điện
Biên! Trời đất dậy tin mừng
Bác
Hồ khẽ vuốt chòm râu mát
Gió
sớm đưa hương ngát cả rừng...
Điện
Biên! Lừng lẫy Việt Nam ta
Vang
tiếng kèn vui gọi mọi nhà
Mời
bạn gần xa ra tuyến lửa
Mở
đường giải phóng A'-Phi-La!
Trích:
Bài thơ “Theo chân Bác”
Của
Tố Hữu (1-1970)
(Nhớ
lời Di chúc, theo chân Bác)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn rất nhiều ạ