BẠN
XÔI THỊT
Thái
Bá Tân
Khoảng
chục năm về trước,
Ở
tuổi gần sáu mươi,
Khi
phải nằm bệnh viện,
Tôi
gọi cho một người:
“Tớ
mới mổ, đau lắm,
Cậu
vào thăm tớ đi.”
Người
ấy đáp: “Thế hả?”
Rồi
im, không nói gì.
Rồi
không hề thấy đến.
Rồi
sau gặp, thanh minh:
“Lúc
ấy tớ đang bận,
Có
khách đến nhà mình…”
Có
khách thì phải tiếp.
Tiếp
những hai mươi ngày.
Sau
đó tôi ra viện,
Không
thể quên điều này.
Đó là
một người “bạn”
Hai
mươi năm thơ văn,
Hai
mươi năm bia bọt,
Bù
khú rất nhiều lần.
Thế
mà không một phút,
Ngồi bên,
an ủi nhau,
Nhất
là khi mới mổ,
Đái
không được, rất đau…
Thế
đấy, các bạn trẻ.
Lúc
ấy tôi sáu mươi,
Tưởng
không gì không biết,
Tưởng
hiểu đời, hiểu người.
Tất
nhiên, sau vụ ấy,
Tuyệt
đối tôi lánh xa,
Không
bắt tay, nói chuyện,
Thấy
mặt là đi ra.
Lần
nữa, xin nhắc lại:
Bạn
xôi thịt rất nhiều.
Nhưng
bạn đúng nghĩa bạn
Thì
chẳng có bao nhiêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn rất nhiều ạ