Dã Tràng vốn
là một chàng trai tốt bụng, nhờ ra tay giúp một con rắn đực mà được tặng một
viên ngọc quý. Về sau cũng vì viên ngọc đó cùng sự tốt bụng của mình, Dã Tràng
lại bị dân làng phản bội, đàn quạ hàm oan rắp tâm hãm hại. Nhưng rồi lại nhờ
viên ngọc cậu ta đã thoát tội diệt thân. Về sau, Dã Tràng vì cứu mạng một đôi
ngỗng mà được tặng thêm một viên ngọc quý.
Nhờ có viên
ngọc có thể khuấy đảo Long cung mà anh được Long Vương ban cho vàng bạc châu
báu với điều kiện không bao giờ mang viên ngọc đó đi náo loạn các vùng nước. Tưởng
chừng như có hết mọi thứ trong tay, cuối cùng, vì hai viên ngọc quý mà người vợ
bỏ đi theo lời dụ dỗ của Long Vương. Bởi tiếc ngọc quý, tức giận vợ mình và
Long Vương, Dã Tràng quyết tâm đem cát lấp biển để đắp thành đường đi đòi lại
ngọc. Kết cuộc, cậu ta chết đi, hóa thành con dã tràng, ngày ngày lăn cát đi lấp
biển, nhưng rồi sóng biển lại xô cho tan biến.
Ý nghĩa
nhân văn: Con người mà có lòng tham vô đáy làm chuyện xấu thì sẽ bị trừng trị
thích đáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn rất nhiều ạ