Đường triều có một vị Tể tướng tên là Lâu Sư Đức. Sử sách có ghi
ông là người thâm trầm độ lượng, khoan dung nhân hậu với mọi người. Ai mà làm
điều không phải với ông, ông đều khiêm nhường xin họ lượng thứ, ngay cả mặt
cũng không hề biến sắc tỏ vẻ giận dữ.
Lâu Sư Đức không chỉ đối đãi nhân hậu với người khác mà còn có
con mắt nhìn người rất tinh tường. Nhà Đường thời bấy giờ còn một vị Tể tướng
khác cũng rất nổi tiếng là Địch Nhân Kiệt, người này chính là do Lâu Sư Đức
tiến cử. Tuy nhiên Địch Nhân Kiệt lại không hề biết điều này nên lúc đầu ông ta
cho rằng Lâu Sư Đức chẳng qua cũng chỉ là người làm việc thận trọng, không có
gì đặc biệt nên thậm chí còn có chút coi thường.
Đương thời Hoàng đế Võ Tắc Thiên hỏi Địch Nhân Kiệt: "Khanh
cảm thấy Lâu Sư Đức có phải là người hiền năng không?". Địch Nhân Kiệt
đáp: "Ông ấy làm tướng cẩn trọng giữ mình, thần không biết ông ấy có hiền
năng hay không?". Võ Tắc Thiên lại hỏi: "Lâu Sư Đức biết nhìn người
không?". Địch Nhân Kiệt lại đáp: "Thần và ông ấy là chỗ đồng liêu, trước
nay chưa hề nghe nói ông ấy biết nhìn người!".
Võ Tắc Thiên cười nói: "Trẫm dùng khanh, chính là Lâu Sư
Đức tiến cử, thật là biết nhìn người!"... Nói rồi lấy trong tay biểu tấu
của Lâu Sư Đức tiến cử Địch Nhân Kiệt ra đưa cho ông ta xem. Địch Nhân Kiệt xem
xong cảm thấy vô cùng hổ thẹn, nhất thời chỉ biết thốt lên rằng: "Lâu công
thịnh đức, ta được ông khoan dung đối xử mà không hề biết. Ta thật là thua ông
quá xa rồi!"..
Có thể thấy, tấm lòng rộng lượng quyết định quan điểm, lời nói
và việc làm của một người. Một người cư xử như thế nào phụ thuộc vào lời nói và
hành vi của người đó. Làm người trên cõi đời này phải không ngừng mở mang trí
tuệ mới có thể sánh vai với những bậc hiền đức và tài đức. Vì vậy, có thể nhìn
ra ưu điểm của người khác, khoan dung với khuyết điểm của người khác, đó là đặc
tính của bậc quân tử.
Nếu bạn chân thành, bạn sẽ nhận được sự tin tưởng tương ứng, nếu
bạn trao đi tình yêu của bạn, bạn sẽ nhận được sự đền đáp tương xứng. Để trở
thành người giỏi nhất, bạn có thể gặp những người giỏi nhất và học hỏi từ họ.
Chỉ khi nào con người ta biết mở mang đầu óc thì mới có thể tách
khỏi bản ngã và có cái nhìn về thời gian và không gian bao quát hơn. Trí óc mở
mang nhiều hơn thì giá trị cuộc sống sẽ cao hơn và cuộc sống sẽ thú vị hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn rất nhiều ạ