1. Quang Trung Nguyễn Huệ.
Là một “phượt thủ” rất cứng tay.
Nhìn lại quãng đường Quang Trung đã tự đi trong thế kỷ chưa
có xe máy, chưa có xe khách, chưa có máy bay thì mới thấy hết sự vĩ đại trong
các cuộc phiêu lưu của ông.
-Năm 1776, Nguyễn Huệ từ Bình Định xuống Phú Yên, rồi tiếp
tục vào Sài Gòn để tiêu diệt chúa Nguyễn, sau đó rút về lại Bình Định.
Tổng quãng đường cỡ 1500 cây số.
- Nguyễn Huệ sau đó tiếp tục nam tiến lần 2, tới Sài Gòn rồi
tiếp tục xuống Tiền Giang để đánh Thái Lan, thắng trận rồi ông quay về Bình
Định.
Tổng quãng đường cỡ 1500 cây số.
-Về Bình Định rồi ông cùng với Nguyễn Hữu Chỉnh đem quân ra
Hà Nội để tiêu diệt chúa Trịnh, cưới công chúa Ngọc Hân rồi ông về Huế, đi tiếp
xuống Bình Định để đập nhau với anh Nguyễn Nhạc của mình.
Tổng quãng đường cỡ 2.100 cây số.
-Nguyễn Hữu Chỉnh làm phản, Nguyễn Huệ cử Vũ Văn Nhậm ra
dẹp. Sau đó tới Vũ Văn Nhậm làm phản luôn, Nguyễn Huệ tức lắm nhưng cũng phải
đích thân ra Hà Nội lần 2 để dẹp.
Tổng quãng đường cỡ 2.100 cây số.
-Tình hình miền nam rất gay go nên Nguyễn Huệ quay về lại
Huế. Nhưng chưa kịp vào Sài Gòn để phang Nguyễn Ánh thì lại nghe Lê Chiêu Thống
đã kêu quân Thanh vào đánh lén. Chửi thề một phát, vua Quang Trung chính thức
lên ngôi hoàng đế, sau đó ông quay ngược ra Hà Nội tát vỡ mồm quân Thanh. Truy
kích tới tận ải Chi Lăng tại Lạng Sơn.
Tổng quãng đường hơn 2.000 cây số.
-Mặc dù đã đại thắng Mãn Thanh nhưng sau đó Quang Trung vẫn
phải lo ổn định tình hình phía bắc do tàn dư của nhà Lê còn sót lại.
Trong khi đó, Nguyễn Ánh kéo ra đánh ở phía nam, quân của
Nguyễn Nhạc và Nguyễn Lữ liên tiếp bại trận, chiến thuyền ở Thị Nại bị hỏa
thiêu đùng đùng. Nguyễn Huệ nhịn đã quá đủ, ông quyết tâm giải quyết Nguyễn Ánh
cho xong, lần này và cũng là lần cuối cùng.
Từ Hà Nội ông trở về Huế, chuẩn bị kế hoạch nam tiến lớn
chưa từng có. Nhưng do suy nghĩ quá độ, ông đột tử và qua đời, kế hoạch này mãi
mãi không bao giờ thực hiện được.
Tổng quãng đường 650 cây số.
Nếu mình không tính sai thì vua Quang Trung đã đi ít nhất hơn
10.000 cây số với công nghệ lạc hậu thế kỷ 18, trong suốt quãng đời chinh
chiến.
Đấy gọi là phượt đẳng cấp thiên tử.
2. Gia Long - Nguyễn Ánh.
Thế nhưng đối thủ của Quang Trung là Gia Long cũng đâu có
kém về tài “phượt”?
Nguyễn Ánh hơn Nguyễn Huệ ở chỗ từng phượt ra tận nước
ngoài. Hồi quân Thái Lan qua Việt Nam bị Nguyễn Huệ nghiền nát, Nguyễn Ánh phải
tiếp tục bỏ chạy ra đảo Thổ Chu. Thời gian này cuộc sống của Nguyễn Ánh khốn
khổ đến mức tướng Nguyễn Văn Thành của ông phải đi làm cướp để nuôi chủ và bị
đánh suýt mất mạng. Sau đó Nguyễn Ánh đi qua Thái Lan ở 3 năm rồi về lại Sài
Gòn.
Nguyễn Ánh trong thời gian phiêu bạt giang hồ, đối đầu với
nhà Tây Sơn đã ít nhất 4 lần phải dùng thuyền chèo chạy trốn ra đảo Phú Quốc.
Nghĩ đến mình thấy toát mồ hôi rồi. Hồi mình bay từ Sài Gòn ra Phú Quốc xa lắc,
đằng này ổng tự chèo luôn mới gọi là dân chơi.
-Lần đầu tiên là vào năm 1780, khi bị lùng bắt khắp nơi
trong đất liền, Nguyễn Ánh đã chạy ra Phú Quốc và lưu lại trong thời gian ngắn
để tiếp thêm lương thực.
-Lần thứ hai là vào năm 1782, Nguyễn Ánh bị Tây Sơn đánh cho
te tua xơ mướp lại phải giong buồm chạy ra đảo Phú Quốc. Lần trước bắt hụt Ánh,
lần này quyết không để sổng, nhà Tây Sơn đã cho đại quân truy sát và đổ bộ lên
Phú Quốc. Nguyễn Ánh khi ấy bị dồn vào đường cùng, đành cởi áo bào đổi cho một
viên quan cận thần rồi xuống thuyền nhỏ chạy ra biển. Viên quan cận thần kia đã
liều mình cứu chúa và bị đối phương chém đầu tại chỗ. Khi quân Tây Sơn phát
hiện ra bị lừa thì Nguyễn Ánh đã tới được Côn Đảo.
-Lần thứ ba là 1786, tiếp tục bị dồn vào cửa tử, Nguyễn Ánh
lại phải chạy ra Phú Quốc, ông lo cho vợ con an toàn chu đáo, rồi sau đó dũng
cảm tự mình trở lại miền nam đương đầu với Tây Sơn. Ý chí này quả thật hiếm
người có được, mình cũng phải tấm tắc khen là giỏi.
-Lần thứ tư là 1795, Nguyễn Ánh thống lĩnh hạm đội hàng mấy
chục chiến thuyền ra đảo để tiêu diệt cướp biển giúp ngư dân Phú Quốc.
-Và cuối cùng khi Nguyễn Huệ chết, Nguyễn Ánh đã đánh thẳng
một mạch từ miền nam ra tận Bình Định, Huế và Hà Nội trên quãng đường hơn 2.000
cây số.
Việt Nam chính thức thống nhất sau 300 năm nội chiến và chia
cắt.
Nói chung qua tóm tắt quá trình vương nghiệp của hai ông thì
dù có đúng, có sai thì Quang Trung và Gia Long vẫn là những cá nhân cực kỳ xuất
chúng, kiên trì và hùng tâm đến mức trên đời hiếm ai có được. Họ sinh ra để đối
đầu với nhau, và cũng chỉ có họ xứng đáng là đối thủ truyền kiếp của nhau. Hai
con người tuyệt vời, hai thần tượng của tôi
(Blog Phạm Vĩnh Lộc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn rất nhiều ạ